
Hoàng Ah.
Không biết em còn nhớ không cơn mưa sao băng năm ngoái. Cũng vào giờ này đây, 2h sáng. Anh và tình yêu của anh đã trải qua một đêm thăng hoa đầy cảm xúc.
Đêm đó, trời rất lạnh. Anh và các bạn trong nhà trọ ra ngoài sân để xem sao băng. Lạnh tới mức cả xóm mỗi người một cái chăn, quấn tròn và ngồi sát bên nhau. Cùng hét vang mỗi vệt sáng vụt qua.
Em biết không! Anh đã ước, điều ước đầu tiên anh nghĩ tới là anh được bên em mãi mãi và tình yêu của chúng mình sẽ mãi bay cao và đẹp giống như những ngôi sao băng kia.
Và đêm nay. 12h 20 anh đi làm về đến nhà. Thực sự mệt mỏi, nhưng anh vẫn bước ra để đón chờ những ánh sao băng đẹp nhất. Và em biết không, anh lại ước, anh ước lại những điều ước năm ngoái, khi mà còn có em ở bên.
Nước mắt anh lại rơi, nhưng anh có thể cầm lòng được em ah.
Hôm nay em gọi điện và nhắn tin nói anh đừng đi làm nữa, về khuya thế không tốt. Nhưng em có biết được rằng công việc là thứ duy nhất giúp anh giết đi thời gian vô bổ bên máy tính.
Hơn nữa, mỗi đêm anh về, anh đều nghe những bản nhạc mà em thích và gắn bó với tình yêu chúng mình. Chính em và tình yêu của chúng mình đã cho anh sức mạnh để bước trên đường khuya em ah.
Nếu có thể xin em hay cho anh một cơ hội. Anh sẽ làm tất cả để em Hạnh Phúc.
Hãy về bên anh em nhé!
Hôm nay anh vô cùng mệt. Chỉ viết được vài dòng, em đừng buồn nhé.
2h sáng rồi. Anh đi ngủ đây, Chúc vợ yêu của anh ngủ ngon và hãy về bên anh em nhé!
Anh mong chờ một ngày em đứng trước mặt anh và lại cho anh thấy thế giới rực rỡ đến thế nào qua ánh mắt em, em nhé!
Giống như những ánh sao băng đêm nay vậy!
Anh Mãi Yêu EM!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét